Một nghìn không trăm lẻ mấy nhỉ

Cái ngày mà 1009. Anh mua bán, a định hôm đó lãng mạn nhưng cái nóng đã phá hỏng tất. Hôm nay là một nghìn bao nhiêu nhỉ, anh cũng chả nhớ nữa. Lâu anh không viết gì. Hnay ánh lại bảo anh viết. Nhưng không viết đc mấy câu văn hoa như xưa nữa, không thể. Thảo nào đợt này tán gái không đc. Anh biết, a còn nhiều thứ phải lo. Lo đến mức có những lúc sao nhãng em. Để rồi phải trả giá. Và cũng nhân quả công bằng thật, từ những chuyện a biết, e biết, đến những chuyện em không bao h biết và a cũng thế. K bao giờ biết. Và cũng vì thế, khi a đang yêu em, a biết e cũng thế. Qua thời gian rất lâu rồi, đủ hiểu đủ nhạy cảm để biết hết, có em vô tâm không biết thôi. Và cũng muốn biết nhiều hơn, sâu hơn nhưng lại k dám, có thể là k có gì, rồi tự bảo m, bao nhiêu lần rồi, đều do m ghen quá. Hay 1 sự thật ko bao h muốn biết :)).

Sau biến cố lớn bao h cũng là những tháng ngày bình yên (đc một thời gian). Bây giờ là kiếm tiền, là những mqh gia đình, họ hàng nhau. Khi bình tĩnh, suy nghĩ khách quan thì thấy em cũng đc, a mới là ng không đc =)). Mọi thứ vớ vẩn kia chắc chỉ yên khi mình lấy nhau. A muốn , nửa muốn nửa không, nửa muốn lấy cho xong, nửa muốn để kte ổn định, cho mọi chuyện đàng hoàng, cho em sướng.
Suy nghĩ khách quan thì thấy e hơn cũng đc 1 tí, biết lo lắng mọi việc. Với cả, nồi nào vung ấy, càng ngày càng thấy đúng. Nên chắc khi a muốn e ntn thì nên đối xử với em như thế.
Qua một nghìn bao nhiêu + 1 rồi. Chắc a ngủ để mai còn đi. Em cũng sang nhà a nấu nướng. Một cuộc sống bt. Mong bây giờ và sau này cũng thế. Đừng có mấy .... vớ vẩn xuất hiện để mất công a giải quyết.

Ps: gửi thằng sau này sẽ xuất hiện. Mày k phải đầu tiên cũng k phải duy nhất xem đc blog này. Next đi.

Comments

Popular posts from this blog

Vết cắt