Cái ngày mà 1009. Anh mua bán, a định hôm đó lãng mạn nhưng cái nóng đã phá hỏng tất. Hôm nay là một nghìn bao nhiêu nhỉ, anh cũng chả nhớ nữa. Lâu anh không viết gì. Hnay ánh lại bảo anh viết. Nhưng không viết đc mấy câu văn hoa như xưa nữa, không thể. Thảo nào đợt này tán gái không đc. Anh biết, a còn nhiều thứ phải lo. Lo đến mức có những lúc sao nhãng em. Để rồi phải trả giá. Và cũng nhân quả công bằng thật, từ những chuyện a biết, e biết, đến những chuyện em không bao h biết và a cũng thế. K bao giờ biết. Và cũng vì thế, khi a đang yêu em, a biết e cũng thế. Qua thời gian rất lâu rồi, đủ hiểu đủ nhạy cảm để biết hết, có em vô tâm không biết thôi. Và cũng muốn biết nhiều hơn, sâu hơn nhưng lại k dám, có thể là k có gì, rồi tự bảo m, bao nhiêu lần rồi, đều do m ghen quá. Hay 1 sự thật ko bao h muốn biết :)). Sau biến cố lớn bao h cũng là những tháng ngày...